watch sexy videos at nza-vids!
Sơ đồ Trang Wap
anh sex ola, truyen nguoi lon, anh sex dep
Ảnh sex ola | Xem Ảnh sex
Blog Cập Nhật Ảnh Sex

Anh sex ola - hinh sex han quoc Aya Sakuraba

Anh sex ola


anh sex ola Aya Sakuraba, anh sex han quoc Aya Sakuraba, xem hinh sex ola 3x Aya Sakuraba,

Hinh sex han quoc

, xem anh xxx Aya Sakuraba, anh sex 3x moi nhat Aya Sakuraba 















Xem Anh Sex

Back to posts
Tags: Blog anh sex, hinh sex ola, anh sex ola, hinh sex, Anh Sex, xem anh sex, xem hinh sex, anh sex moi nhat.
Anh Sex Đẹp Cập Nhật
Mỹ nhân kế trên xe buýt và cái kết
Mỹ nhân kế trên xe buýt và cái kếtHot
Tải về máy | Xem
Truyện người lớn

Gã vừa nói xong thì rút cặc trong miệng nàng ra nhìn nàng cười đểu. Nàng thiếu phụ ửng hồng hai má, lửa dục rõ ràng lại bùng cháy lên trong người nàng. Ánh thu ba của nàng sáng lên tựa như cười lẳng lơ bằng mắt, môi nàng dẩu lên nũng nịu rõ ràng là muốn con cặc Vi Tiểu Bảo.
Gã thấy môi nàng cong cớn thì kéo đầu Viên Viên tới ấn đầu cặc vô miệng nàng nữa.
- Thôi, bắt người ta bú hoài vậy.

Viên Viên đẩy cặc Tiểu Bảo ra.
- Chàng nằm xuống đi, để thiếp làm cho chim chàng sướng.

Viên Viên nhoẻn miệng cười tươi như hoa hàm tiếu, nàng có vẻ đã hoàn toàn chịu phục tòng Tiểu Bảo nên thái độ ra chiều tự nhiên như là vợ gã.

Vi Tiểu Bảo cười ngó Trần Viên Viên vừa lết vô trong nằm dài ra nga? đầu lên gối, hai đùi gã giạng háng ra bộ phận sinh dục cương lên thẳng đứng. Viên Viên đứng lên ngay đó, bàn tay nàng ve vuốt mu động đào nguyên từ từ vén hết lông lồn lên để lô. hai mép hồng tươi tuyệt mỹ. Nàng nhìn đắm đuối vào mặt Tiểu Bảo từ từ ngồi xuống, cái miệng dưới của nàng mở ra hai mép hồng bên trong đỏ au rõ mồn một. Cả hột le của nàng cũng nhú ra thì phải. Viên Viên lúc này lại nứng lồn kinh khủng , nàng cầm con cặc dài thòng cứng ngắc của Vi Tiểu Bảo cạ vào khe động đào nguyên rên lên khe khẽ. Đầu con cặc quẹt lên quẹt xuống càng lúc càng chà xát vào theo cái rãnh đỏ hồng của nàng làm cả hai cùng:
- Ú, a, ái da u a.. trong khoái lạc.

Viên Viên chưa bao giờ sướng đến như vậy mặc dù trước đây nàng đã từng làm đĩ. Lỗ chim mềm mại nhỏ nhắn một cách tự nhiên của nàng giờ đây đã đang bị banh ra thật rộng cho đầu cặc to tổ bố hình trái nấm của Tiểu Bảo chui vào. Cặc gã xỏ vào chật cứng chẳng mấy chốc nòng cặc dài thòng đã thọc vào quá nửa vì Viên Viên đang ngồi thụp xuống. Nàng oằn oại nhổm người lên nhấp nhổm cho con cu bự quá khổ của Tiểu Bảo tìm đường chui tót vào sâu đến lút cán.
- Chàng ơi! ô chàng ơi.., ô trời ơi, ..chàng sung quá!

Viên Viên vừa rên vừa cưỡi con cu Tiểu Bảo. Hai cánh tay thon của nàng ôm vào hai gò bồng đảo, nàng liếm môi trong đam mê nhục dục, chim nàng sướng đến phát điên lên được.
- A a a, anh ơi, anh ơi . ô trời ơi..anh

Trần Viên Viên nhắm nghiền hai mắt đôi môi xinh đẹp của nàng mấp máy vừa rên vừa liên tục kêu Tiểu Bảo bằng anh.
- Sung không? Đủ sức giao hoan với hai me. con nàng cùng một lúc chứ?

Viên Viên nghe lời Tiểu Bảo nói tai nàng lùng bùng trong người nàng mê muội đi vì dục vọng. Gã nói chuyện dâm ô càng làm cho nàng kích thích mà nàng không muốn trả lời lại.
- Muốn coi ta phá trinh A Kha không? Con nhỏ đó còn trinh đó chứ không phải đã từng làm điếm như nàng đâu.

Viên Viên đang rùng mình vì sướng, tai nàng nghe Vi Tiểu Bảo liên tục nhắc đến A Kha ngay trong lúc còn đang giao hoan với nàng và biết quả thật gã đủ sức làm cả hai mẹ con nàng cùng chết lên chết xuống trong khoái lạc.

Trong mấy năm về làm quý phi cho Ngô Tam Quế, Trần Viên Viên được lão sủng ái nhất. Tuy có nhiều vợ đẹp nhưng lão chọn ngủ với nàng đến hơn nửa số đêm. Ngô Tam Quế là võ tướng tráng kiện tham dâm háo sắc luôn dùng linh đan diệu dược để cường dương bổ thận. Tuy nàng được sủng ái nhưng trong quan hê. tình dục giữa hai người Viên Viên là món đồ chơi cho lão thỏa mãn là chính còn bản thân nàng lại ít khi được lão làm cho sướng chứ đừng nói đến hoàn toàn thỏa mãn. Thậm chí lúc về sau này Ngô Tam Quế chừng năm bữa nủa tháng lại đến cung của nàng đòi yến ẩm. Thực ra lão đến uống vô vài ba chung rượu rồi bắt Viên Viên ngồi cạnh móc của quý của lão trong quần ra cho nàng bú trong khi lão ngồi uống rượu. Ngô Tam Quế khám phá ra lão rất thích chơi trò này cố tình bế tinh để nàng phải khẩu dâm từ khi thằng nhỏ còn mềm nhũn cho đến khi cứng ngắc cả canh giờ trong miệng. Cách này vừa làm Ngô Tam Quế sướng vừa yên tâm thỏa mãn trang quốc sắc thiên hương này là người đàn bà của lão. Lần nào Viên Viên cũng phải tận tình bú nút thì lão mới ra còn không thì lão cứ ngồi đó càng uống nhiều rượu thì càng khó xuất tinh. Những lần yến ẩm như vậy xong Viên Viên rạo rực nứng lồn vô cùng vì Ngô Tam Quế dùng cái miệng xinh đẹp của nàng như cái lỗ lồn cho đến khi xuất tinh ra hết không còn sức mà đụ vào cái miệng dưới của nàng nữa. Bao nhiêu đàn ông trên đời kẻ thì trồng cây si kẻ thì thèm khát Viên Viên nhưng những đêm như vậy trong Ngô vương phủ nàng phải tự thu? dâm cho đỡ khó chịu rồi mới thiếp đi được.

Lần này Vi Tiểu Bảo xuất tinh vô miệng nàng nhiều đến gấp rưỡi khi mà Ngô Tam Quế ra nhiều nhất, vậy mà cặc gã vẫn cương cứng ngắc sẵn sàng giao hoan cùng nàng tiếp. Thêm vào đó trước khi bắt nàng khẩu dâm gã đã hiếp dâm nàng rồi, dục tình sung mãn như vậy thật là không sao tưởng tượng nổi. Trần Viên Viên sướng tái tê vừa cưỡi cặc vừa đưa tay ra sau lưng xoa bóp hai hòn dái căng mọng lên của gã. Nàng rạo rực nghĩ tới A Kha cũng xinh đẹp vô cùng lại trẻ măng mơn mởn thôi thì chịu làm vợ Vi Tiểu Bảo cho gã thỏa mãn còn hơn rơi vào kiếp hồng nhan như nàng phải qua tay nhiều người.

Chỉ trong một năm trời mà thân xác Vi Tiểu Bảo vừa lớn ngộn ra mà ngón nghề chơi gái đã trở thành hạng nhất nhì trên đời lúc gã mới 16 tuổi. Thực ra từ nhỏ lớn lên trong kỹ viện gã đã học ngón nghề bọn ma cô dùng để chiếm đoạt và kềm chế đàn bà con gái. Đến khi lọt vào hoàng cung thì phát tài phát tướng ga~ bắt đầu tung hoành ngang dọc. Vi Tiểu Bảo đặc biệt hứng thú với các tiểu thư, phu nhân có nhan sắc xuất thân danh gia vọng tộc. Người đầu tiên gặp gã chính là Tiểu quận chúa Mộc Kiếm Bình của Mộc vương phủ.

Vi Tiểu Bảo lần này được cùng Trần Viên Viên phượng đảo loan điên thật là khoái lạc không bút nào tả xiết nhưng nàng là người đàn bà mà gã không sao tự tiện đem theo mình làm của riêng được. Sau hai ngày được thỏa mãn dục vọng Vi Tiểu Bảo phải lên đường trong lòng chỉ còn biết cầu mong sau này sẽ có cơ may gặp lại nàng. A Kha tuy được Viên Viên hứa gả cho nhưng nàng không ở chung với mẫu thân từ nhỏ mà theo sư phụ. Thêm vào đó A Kha say mê ý trung nhân Trịnh Khắc Sảng là giòng dõi đại thần nhà Minh đang lưu vong ở Đài Loan. Họ Trịnh là một thanh niên gương mặt cùng phục sức coi rất bảnh. A Kha thường ngày thấy gã khác nào cây ngọc trước gió, chẳng trách cô rạo rực tâm hồn. Chỉ có Vi Tiểu Bảo thấy mình kém cỏi là rủa ngầm mười tám đời quan chó đẻ.

Vi Tiểu Bảo tuy là một thằng nhỏ gian ngoan lắm mưu nhiều trí, nhưng lúc này về đường tình ái nam nữ thì gã đang trong thế bí không sao tranh lại họ Trịnh.

Gã theo sư phụ Cửu Nạn và A Kha đến dự Đại hội Sát Quy thì lại gặp lúc để Trinh Khắc Sảng phô trương thanh thế được quần hùng trọng vọng. Vi Tiểu Bảo thấy vậy hai lần hạ tình địch thi kế hết dùng bọn thị vệ trong cung rồi lại đến đám Thiên Địa Hội để làm nhục Trịnh Khắc Sảng trước mặt A Kha. Sau đó còn được bọn Mộc vương phủ giả dạng làm đạo tặc bức bách A Kha bái thiên địa kết nghĩa phu thê cùng gã. Rốt cuộc tất cả đều là miễn cưỡng, A Kha một mực chung tình với Trịnh Khắc Sảng, nàng thoát ra lập tức bỏ đi một mình, trong lòng căm hận Vi Tiểu Bảo.

Hai tháng sau, Vua Khang Hy phái Vi Tiểu Bảo đi công cán về Dương Châu, một là để gã hoàn hương, hai là để đền đáp gã về những vụ sai phái cực nhọc như lên làm sư ở chùa Thanh Lương và nhân việc đánh đảo Thần Long, gã phải lưu lạc đến nước La Sát xa xôi. Đây la một vụ công cán sung sướng nhất thiên hạ.

Đến Dương Châu hết quan tuần phủ thiết yến, đến bố chánh ty, án sát ty cùng các đạo mời mọc. Dĩ nhiên cách nghênh đón, tiệc tùng xa hoa vô kể, bất tất phải nhắc lại. Ngày nào Vi Tiểu Bảo cũng nghĩ đến chuyện vào Lệ Xuân Viện thăm viếng mẫu thân, nhưng gã bận việc thù tạc chưa tìm được lúc nào rảnh rang để tơi đó. Mẫu thân của Khâm sai đại nhân mà là một ả kỹ nữ thành Dương Châu thì nhất định không thể tiết lộ ra được. Gã chờ cho mọi việc ổn định rồi thay hình đổi dạng lén đến Lệ Xuân Viện coi. Vi Tiểu Bảo thuộc hết tường lớn hẻm nhỏ trong thành Dương Châu, tưởng chừng nhắm mắt cũng không lạc lối.

Chẳng bao lâu gã đã tới phường Minh Ngọc ở bờ Tây Hồ. Tai gã nghe văng vẳng tiếng đàn tiếng sáo từ phía trong vọng ra. Tiếng đàn xen lẫn tiếng hát xướng, cười đùa, quát tháo, hợp lại thành khúc nhạc rất lọt tai Vi Tiểu Bảo. Gã tưởng khúc nhạc này còn hay hơn cả khúc Quân Thiều trên thế giới. Bất giác gã khoan khoái vô cùng.

Vi Tiểu Bảo đi tới ngoài viện Lệ Xuân thì thấy môn đình vẫn nguyên như rước. Ngày nay so với lúc ra đi năm xưa chẳng có chi khác lạ. Gã chạy lén đến bên
viện, mở cánh cửa ngách chuồn vào trong.

Vi Tiểu Bảo nghĩ tới chuyến này mình đi cốt gặp riêng một mình mẫu thân để đưa cho bà tập ngân phiếu, rồi sẽ sai thân binh đưa về Bắc Kinh. Gã cũng tính chuyện thưởng cho từ mụ giầu đến các kỹ nữ cùng kẻ hầu người hạ mỗi tên một hai trăm lạng bạc. Sau khi xử sự một cách rộng rãi sẽ qua bên viện Quỳnh Hoa ở giáp vách để nghe hát và đánh bạc.

Gã nhón gót đi tới ngoài phòng của mẫu thân, liếc mắt vào chẳng thấy một ai biết là mẫu thân đang bận tiếp khách.

Bất giác gã lẩm bẩm:
- Con mẹ nó! Không biết thằng ôn nào đang nhân tình với má má để làm bố hờ ta.

Gã tiến vào trong phòng thấy chăn đệm trên giường còn y nguyên là những đồ vật ngày trước. Có điều đã cũ hơn và rách hơn nhiều.

Gian phòng của mẫu thân Vi Tiểu Bảo sơ sài quá, ván vách rất mỏng. Gã nằm một lúc bỗng nghé sang phòng bên có người lớn tiếng quát mắng. Đúng là tiếng chủ chứa:

- Lão nương mất bao nhiêu tiền bạc mua mi đem về, mà mi nay chối mai chối, không chịu tiếp khách. Hừ hừ !...Thế thì ta mua mi về làm tượng Quan Thế Âm Bồ Tát để thờ phụng mi chăng? Tụi bay đánh nó róc xác ra thử xem nó có còn từ chối được không ?

Tiếp theo là tiếng roi quật xuống da thịt đen đét, tiếng rên la, tiếng khóc kêu gào, tiếng thoá mạ loạn xạ ngầu.

Những thanh âm này Vi Tiểu Bảo đã từng nghe quen từ thuở nhỏ biết ngay là mụ mới mua được cô gái nhỏ tuổi về, bắt cô tiếp khách nhưng cô không chịu nên bị đánh đòn. Đó là chuyện rất tầm thường chằng có chi là lạ với gã.

Cô nào mà không chịu tiếp khách còn phải chịu nhiều đau đớn, nào kim đâm vào móng tay, nào sắt nung áp vào da thịt đều được sử dụng. Trong kỹ viện chẳng thể nào tránh khỏi thứ thanh âm rùng rợn này. Có điều Vi Tiểu Bảo ra đi lâu ngày, bây giờ lại nghe thấy, gã có cảm giác như đang ôn lại những giấc mộng cũ, chứ không nghĩ tới tiểu cô nương kia thật đáng tội nghiệp.

Tiểu cô nương rất đổi quật cường. Cô la lớn:
- Ngươi đánh chết ta đi càng hay. Chẳng thà ta chết chứ không chịu tiếp khách. Ta đập đầu tự tử cho ngươi coi.

Mụ chủ tiếp tục quát bọn tôi đòi đánh đập mà vị tiểu cô nương thủy chung vẫn không chịu khuất phục.Chúng đánh thêm hai, ba chục roi nữa rồi một tên gia nô nói:

- Bữa nay hãy tạm dừng tay không đánh nữa, để đến mai sẽ liệu.

Mụ chủ hằn học nói:
- Khiêng con tiện nhân này ra ngoài kia!

Bọn nô tỳ dìu cô bé ra ngoài. Sau một lát chúng trở vào phòng, mụ chủ dặn:
- Con tiện nhân đó dùng cương không được thi phải dùng nhu. Các ngươi cho thị uống Mê xuân tửu.

Một tên nô tỳ hỏi:
- Y không chịu uống thì sao?

Mụ gắt lên:
- Ngu quá! Ngươi hòa vào canh là được !

Tên nô tỳ đáp:
- Dạ dạ! Thất Thư! Kế ấy hay quá!

Vi Tiểu Bảo dán mắt vào kẽ vách ngó sang, thấy mụ chủ mở tủ lấy bình rượu rót một chung đưa cho ả nô tỳ và bảo thị:
- Gọi Xuân Phương ra bồi rượu cho hai vị công tử đó. Họ có nhiều tiền lắm đấy. Họ nói là đến viện ta ở trọ để tìm chờ bạn. Những con mòng béo này mà không ưng Xuân Phương thì lát nữa ta sẽ bảo chúng hãy thủng thẳng chờ ta đánh bẫy con tiểu tiện nhân này. Gặp vận may thì lấy của chúng ba bốn trăm lạng bạc chẳng có chi là khó.

Nô tỳ cười đáp:
- Cung hỷ Thất Thư được dịp phát tài, tiểu tỳ cũng nhờ phước của Thất Thư
để có chút trả nợ đánh bạc.

Mụ chủ mắng thị:
- Làm ăn cực nhọc mới kiếm được vài lạng bạc, mà đem cúng vào chỗ ba mươi hai quân bài hết. Vụ này ngươi làm không trôi thì coi chừng ta sẽ xẻo tai ngươi đi đó.

Vi Tiểu Bảo biết Mê xuân tửu là một thứ rượu thuốc, hễ ai uống vào là mê chẳng còn biết gì nữa. Ở các kỹ viện thường dùng thứ rượu này để làm cho các cô gái không chịu tiếp khách mê đi. Ban đầu nghe Mê xuân tửu lấy làm kỳ lạ, bây giờ gã hiểu là thứ thuốc mê bỏ vào rượu thì lại thành chuyện tầm thường quá.

Gã tự nhủ:
- Bữa nay bố hờ ta là hai tên công tử nhỏ tuổi ư? Hình thù chúng thế nào, ta
muốn coi cho biết.

Vi Tiểu Bảo rón rén lần mò tới ngoài phòng Cam lộ sảnh. Gã đứng trên cái
đôn đá dòm vào. Cam lộ sảnh là căn phòng chuyên để tiếp đãi các khách thương hào phú. Ngày trước gã ở Lệ Xuân Viện mỗi khi có khách đến thưởng thức là gã lại ra đứng trên đôn đá dòm trộm.

Chỗ này khen cửa rộng đặc biệt, ở ngoài dòm vào rõ mồn một. Trong nhà, khách ngồi chênh chếch một bên không ngó thấy bóng người ở ngoài. Vi Tiểu Bảo ngày trước đã dòm trộm không biết đến mấy trăm lần mà chưa từng ai bắt gặp.

Trong sảnh đường ngọn nến hồng cao thấp sáng trưng. Vi Tiểu Bảo nhìn thấy mẫu thân mặt trát một lớp phấn dày, mình mặc tấm áo đoạn màu hồng đẹp nhất. Đầu cài một bông hồng. Mụ đang tươi cười rót rượu mời khách.

Bỗng nghe thanh âm trong trẻo cất lên:
- Không cần đâu!

Ba tiếng này vừa lọt vào tai Vi Tiểu Bảo đã khiến gã chấn động tâm can, suýt nữa gã không đứng vững được ở trên thạch đôn.

Vi Tiểu Bảo từ từ liếc mắt nhìn vào thấy bàn tay ngọc nhỏ bé đưa ra ngang chung rượu. Gã ngó theo tay áo lên trên bộ mặt xinh đẹp. Người này ngồi nghiêng, gã chỉ nhìn thấy nửa mặt đã nhận ra là A Kha.

Trống ngực đánh thình thình, Vi Tiểu Bảo vừa ngạc nhiên vừa mừng thầm, cơ hồ không kiềm chế được. Gã tự hỏi:

- Sao A Kha lại tới Dương Châu? Nàng vào Lệ Xuân Viện kêu má má ta bồi
rượu là có dụng ý gì ? Nàng cải nam trang tới đây sao chẳng kêu ai, lại kêu má má mình? Nhất định nàng nghĩ tới ta rồi. Té ra nàng còn có lương tâm, nhớ tới người chồng đã thành hôn. Ha ha! Tuyệt diệu! Thật là tuyệt diệu! Bữa nay vợ chồng mình đoàn tụ, khi động phòng hoa chúc ta sẽ ôm nàng gọn trong lòng tha hồ lột hết xiêm y ra, hai quả tuyết lê mơn mởn đó đến giờ mà ta còn chưa được thấy, con mẹ nó! Lần này để coi có còn chỗ nào mà lão gia không coi cho sướng mắt...

Vi Tiểu Bảo còn đang khoan khoái với ý nghĩ mê ly thì đột nhiên nghe tiếng đàn ông cất lên:
- Ngô hiền đệ khoan rồi hãy uống cũng được , chúng ta chờ mấy vị bạn hữu người Mông Cổ tới đã.

Vi Tiểu Bảo nghe câu này không khỏi ù tai, biết là cơ sự nguy rồi. Gã tưởng chừng trời đất xoay chuyển, không nhìn thấy gì nữa. Gã phải nhắm mắt một lúc mới trấn tỉnh tâm thần lại được. Gã mở mắt ra coi chàng thiếu niên ngồi bên A Kha chẳng phải nhị công tử Trịnh Khắc Sảng ở Đài Loan thì còn là ai nữa?

Vi Xuân Phương cười hỏi:
- Tiểu tướng công không uống rượu thì đại tướng công uống thêm một chung nữa.

Mụ nói rồi rót rượu vào chung cho Trịnh Khắc Sảng. Mụ lại đặt đít ngồi vào lòng hắn.

A Kha la lên:
- Ô hay! Ngươi hãy đứng đắn một chút!

Vi Xuân Phương cười hỏi:
- Ái chà! Tiểu tướng công gương mặt còn non choẹt, chắc chưa quen nhìn thấy cảnh này. Từ nay trở đi hàng ngày tiểu tướng công đến đây chơi, tiện thiếp chỉ lo mai mốt tiểu tướng công còn chê người ta là không đủ vẻ phong tình. Tiểu tướng công ơi! Tiện thiếp kêu một vị tiểu cô nương ra bồi tiếp tiểu tướng công, nên chăng ?

A Kha gạt đi:
- Không không ! Ta không thích. Cô ngồi sang một bên.

Vi Xuân Phương cười nói:
- Chao ôi! Tiểu tướng công ăn phải dấm chua rồi. Phải chăng tiểu tướng công bực mình vì tiện thiếp không bồi tiếp tiểu tướng công?

Mụ vừa nói vừa đứng lên, toan ghé đít ngồi vào lòng A Kha.

Vi Tiểu Bảo thấy thế vừa tức giận vừa buồn cười, nghĩ bụng:
- Trong thiên hạ sao lắm chuyện kì? Cô vợ mình lại đến ở má má mình.

Bỗng thấy A Kha đưa tay đẩy mạnh một cái. Vi Xuân Phương đứng không vững, ngã ngồi xuống đất.

Vi Tiểu Bảo tức giận lẩm bẩm:
- Con điếm non kia! Mi đẩy té mẹ chồng.

Vi Xuân Phương vẫn không nổi nóng, cười hì hì đứng lên hỏi:
- Tiểu tướng công không chịu, vậy sang ngồi vào lòng tiện thiếp được không?

A Kha sẵng giọng đáp:
- Không được !

Cô quay sang nhìn Trịnh Khắc Sảng nói:
- Tiểu đệ muốn đi đây. Sao không tìm chỗ nào hội diện, mà cứ nhất định chỗ này?

Trịnh Khắc Sảng đáp:
- Anh em đã hẹn nhau tới đây, chưa gặp mặt thì không đi được. Tiểu huynh không ngờ trong này lắm chuyện thối tha.


<< Lùi - Tiếp theo >>
sitemap.xml|robots.txt
U-ON
C-STAT