watch sexy videos at nza-vids!
Sơ đồ Trang Wap
anh sex ola, truyen nguoi lon, anh sex dep
Ảnh sex ola | Xem Ảnh sex
Blog Cập Nhật Ảnh Sex

Anh sex ola - hinh sex han quoc Miyama Ranko

Anh sex ola


Anh sex ola moi nhat Miyama Ranko, xem hinh anh sex Miyama Ranko, hinh sex 3x Miyama Ranko,

Hinh sex han quoc

, xem hinh anh xxx Miyama Ranko, hinh sex Miyama Ranko dep nhat
Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Anh sex ola

Xem anh sex

Back to posts
Tags: Blog anh sex, hinh sex ola, anh sex ola, hinh sex, Anh Sex, xem anh sex, xem hinh sex, anh sex moi nhat.
Anh Sex Đẹp Cập Nhật
Mỹ nhân kế trên xe buýt và cái kết
Mỹ nhân kế trên xe buýt và cái kếtHot
Tải về máy | Xem
Truyện người lớn

Nhưng hôm sau thì đã khác rồi. Có thể cô gái cũng chẳng còn nhớ tên anh chàng đã làm tình với mình nữa. Mà nếu có nhớ, cô ta cũng chẳng cần quan tâm đến anh chàng này quen ai, yêu ai.

Đàng này mới lỡ dại mò vú có chút xíu mà đã gặp bao nhiêu chuyện rắc rối. Chàng đành phải vuốt ve cho Ngọc đừng khóc nữa.

- Thôi, có gì đâu mà em khóc. Nói anh nghe coi.
- Em khóc kệ em. Anh hỏi làm chi.
- Anh có làm gì em buồn. Nói cho anh nghe đi.
Ngọc mỉa mai nhẹ:
- Anh đâu có làm gì em đâu. Tại em ... em ngu. Em...yêu anh nên phải ráng chịu.
- Sao em lại nói chuyện có vẻ cay đắng với anh như vậy. Anh cũng mến Ngọc lắm nhưng mà...
Ngọc vội vàng chụp lấy câu nói đó của Hoàng như sợ chàng sẽ lãng qua chuyện khác:
- Nhưng mà ...sao anh? Chắc là Ngọc xấu. Ngọc nhà quê hỏng xứng với anh chứ gì?
- Anh đâu có dám nghĩ như vậy.
- Chớ sao?
- Tại anh còn đang đeo đuổi việc học, chưa dám nghĩ tới chuyện yêu đương.
- Thì em đâu có bắt anh phải bỏ học để yêu em đâu. Em chờ đợi anh được mà.
Hoàng than khổ thầm trong bụng: "Chết mẹ. Chưa gì mà em đã muốn coat giây vào cổ mình rồi." Chàng cố tránh né một cách tuyệt vọng:
- Anh... không dám hứa hẹn gì đâu. Đợi chừng nào ra trường có việc làm vững chắc, chừng đó anh mới tính được.

Từ hôm được bàn tay năm ngón của Hoàng xoa nắn hai trái vú, Ngọc đã tự coi như giữa hai người đã có một sợi giây tơ hồng thắt chặt. Nàng đã thức bao nhiêu đêm trắng để dệt ước mơ. Nay nghe Hoàng thoái thác kiểu đó chẳng khác nào Hoàng tạt gáo nước lạnh vào mặt nàng. Ngọc oà lên khóc nức nở. Hoàng càng hoảng hốt. Chàng vội ôm chặt lấy Ngọc trong vòng tay, vỗ về nàng:
- Ngọc đừng giận anh. Chẳng qua là anh muốn được an tâm để theo đuổi việc học, chứ đâu phải là anh hỏng yêu em đâu.

Mặc cho Hoàng nói, Ngọc vẫn rấm rức khóc. Hoàng đành phải vuốt ve Ngọc. Mà ngộ thật, khi Hoàng ôm Ngọc mà vuốt ve một hai cái thì tiếng khóc của Ngọc đã được thay thế bằng tiếng rên khe khẽ.

Hoàng nghĩ thầm trong bụng: "Thôi thì ... ý trời đã muốn vậy thì phải chịu chứ biết sao."

Chàng lòn tay vào trong lớp áo của Ngọc mà vuốt ve làn da mịn màng, dọc theo cột xương sống của Ngọc, làm nàng cứ phải rướn thân hình theo từng động tác của bàn tay Hoàng.

Chừng như đê mê với cảm giác mới lạ mà Hoàng mang đến, Ngọc xoay ngữa người gối đầu lên cánh tay Hoàng. Hai tay Ngọc ôm lấy đầu Hoàng kéo ghịt xuống. Hai bờ môi hít cứng lấy nhau. Hai luồng điện âm dương chạm nhau làm hai thân người như muốn bốc lửa.

Ngọc bắt chước theo những phim ảnh mà nàng đã được xem qua. Nàng đẩy chiếc lưỡi của mình sang cho Hoàng nút lấy.

Hoàng cũng chẳng phải là thánh thần gì. Lúc đầu chàng đã cố tránh né, nhưng Ngọc cứ đẩy mõ vào miệng mèo hoài làm sao Hoàng can đảm từ chối. Miệng Hoàng thì gắn chặt lên bờ môi Ngọc. Trong khi bàn tay chàng lần mở mấy hạt nút trên áo Ngọc.

Hai vạt áo trước của Ngọc được mở tung ra. Cái xú chiêng nhỏ xíu được Hoàng kéo cao lên tận cổ. Hai đồi vú trắng nỏn của Ngọc phơi bày dưới vùng ánh sáng mờ mờ của buổi chiều vừa tắt nắng trong công viên

Dù đã tự nguyện với lòng là sẽ tránh né tối đa ba cái chuyện chung đụng với con gái. Nhất là đối với hai chị em Ngọc, Ngà. Nhưng trước bộ ngực trần trắng trẻo như hai cáo chén sứ diễm tuyệt, điểm thêm hai đầu núm màu hồng nhạt trên làn da thịt thoảng mùi trinh nguyên của người con gái mới lớn, Hoàng không làm sao kềm lòng được. Chàng kéo sát bờ môi tham lam của mình xuống vùng đồi núi đó.

Ngọc vẫn không phản đối. Nàng đã sẵn sàng hết mọi việc, chờ đợi để được giây phút này thì việc gì phải phản đối. Đôi mắt Ngọc lờ đờ khép hờ, làn môi nàng hé chờ vừa đủ để cho tiếng rên khe khẽ thoát ra khi Hoàng dùng lưỡi liếm đầu vú của nàng.

Hoàng vừa hun vừa nút lên từng vùng da thịt trắng trẻo mịn màng đó thì hai tay Ngọc bấu chặt lấy tóc Hoàng. Đồng thời người nàng vặn vẹo không ngừng.

Hoàng cũng đã hứng tình đến mức con cặc trong quần chàng đã cương lên cứng ngắc.

Nhận thấy giữa công viên to lớn, vắng vẻ vào giờ này chắc cũng chẳng có ai bén mãng tới làm gì. Mà dù có ai đến giờ này thì cũng chỉ để làm cái việc tương tự như hai người mà thôi. Hoàng càng bạo dạng hơn. Chàng kéo ngược chiếc váy của Ngọc lên đến bụng rồi thọc tay vào chiếc quần xì líp bé tí của Ngọc mà vuốt ve túm lông lồn nham nhám trên chiếc mu cao của nàng.

Ngọc cứ trân người hưởng ứng một cách nồng nhiệt. Nàng say sưa đón nhận những giây phút thần tiên mà từ xưa đến giờ nàng chỉ tưởng tượng trong đầu. Dâm khí từ trong lồn nàng âm ỉ tuôn ra làm ướt nhẹp cả bàn tay Hoàng. Trong khi miệng nàng tự động kêu lên những câu mà chính nàng cũng không hay biết:

Chẳng cần Ngọc nói, Hoàng cũng thừa biết là cô bé này đã tới chỉ rồi. Em đã nứng lồn quá sức rồi, sắp phát điên lên rồi. Nếu không có cặc nhét vào lồn thì chắc không được rồi. Nếu không tại sao dâm thuỷ của nàng ra nhiều dữ vậy

Hoàng dùng một ngón tay ấn vào ngay hột le của Ngọc mà nghịch ngợm làm cả người Ngọc giựt ngược lên một cách tê mê. Các đầu ngón chân nàng co quíu lại.

Hoàng cũng đờ đẫn cả người. Sướng con cặc mù con mắt. Giờ này cơn thèm khát xác thịt đã dâng lên tột đỉnh, làm mờ cả lý trí. Hoàng tuột hẳn chiếc quần xí líp của Ngọc ra khỏi chân nàng. Rồi chàng tự cởi quần mình. Xong Hoàng nằm sấp lên người Ngọc, dạng hai chân nàng rộng ra. Rồi từ từ Hoàng đưa thẳng con cặc cứng ngắc nóng hổi của mình vào ngay miệng lồn của Ngọc và ấn sâu vào...

Chiếc xe chở Hoàng và Ngọc vừa khuất ở góc đường thì Ngà tức tốc thay bộ độ, nhảy ra xe lái thẳng đến nhà Hoàng.

Ngà cũng chẳng biết tại sao nàng làm như vậy. Ngà chỉ muốn chứng kiến tận mắt xem Hoàng chở Ngọc đi đâu. Hai người làm cái gì mà có vẻ lén lút, không rủ nàng đi như mọi lần.

Trong đầu ngà nổi lên bao nhiêu là thắc mắc. Haylà Ngọc, chị nàng, đã yêu Hoàng? Hay là Hoàng cũng yêu Ngọc? Mà nếu Hoàng yêu Ngọc thì tại sao lại âu yếm, vuốt ve và bóp vú nàng. Hay là Hoàng chỉ xem nàng như là một món đồ chơi?

Ngà quyết định phải tìm hiểu cho ra lẽ. Nàng không thể là món đồ chơi cho Hoàng giải trí như thế được.

Chẳng lẽ một người thanh niên hiền lành, đẹp trai, lịch sự như Hoàng mà lại rẻ tiền như thế sao? Hay là Ngọc có chuyện cần gì đó chỉ nhờ Hoàng đưa đi giùm? Và giữa Hoàng và Ngọc cũng chẳng có gì hết!

Ngà vừa lái xe vừa suy nghĩ mông lung. Đến trước nhà Hoàng không thấy xe chàng ở đó, Ngà lại càng hoang mang, không còn biết phải làm thế nào.

Trong đầu Ngà lại nảy ra những suy luận khác. Không lẽ hai người rủ nhau vào khách sạn. Vô lý. Ngọc không phải là hạng gái dám ngang nhiên đi theo một gà con trai vào phòng ngủ như thế. Ngay chính nàng vẫn mang tiếng là táo tợn liều lĩnh hơn Ngọc nhiều mà vẫn còn chưa dám nghĩ đến chuyện đó kia mà.

Ngà vừa suy nghĩ vừa lái xe vòng vòng nhà Hoàng. Nàng hy vọng sẽ bắt gặp hai người về nhà. Nhưng đậu xe chờ mãi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng chiếc xe cũ kỹ thân yêu quen thuộc của Hoàng đâu cả. Ngà vừa định quay xe ra về thì giật mình thấy một chiếc xe thể thao thắng gấp sát ngay bên cạnh. Từ xe bên kia, Luân chồm qua hỏi:
- Ngà. Cháu đi đâu đó?
Ngà giật nảy mình. Nàng tưởng đâu là Luân, ông chú hờ của nàng, đã đọc thấu tim đen của nàng. Ngà ấp úng:
- Cháu đi chơi vòng vòng, nhưng lạc đường, định vòng xe lại.
Luân mỉm cười độ lượng:
- Vậy à. Thôi đã đến đây thì vào nhà chú chơi cho biết.

Vừa nói Luân vừa đưa tay chỉ ngay vào căn nhà mà Ngà biết là Hoàng share phòng ở đó.
Ngà ngỡ ngàng. Nàng đâu ngờ Hoàng lại share phòng nhà chú Luân. Trong suốt thời gian hai chị em nàng quen Hoàng. Ba người cùng đi chơi với nhau, Hoàng chỉ cho Ngọc và Ngà biết nơi chàng ở. Nhưng kỳ thật chưa người nào bước chân vào căn nhà này.

Ngà định thối thoát là để dịp khác. Nhưng ngay lúc đó, óc tò mò thúc đẩy nàng. Thôi thì đây cũng là cơ hội hiếm có để nàng tìm hiểu thêm về Hoàng. Và cũng là lý do đó để nàng nán lại, xem thử hai người đi đâu, làm cái gì và đến chừng nào mới về.

Nghĩ thế Ngà gật đầu vui vẻ:
- Cháu đâu có biết chú Luân ở đây.
- Chú ở đây lâu rồi. Tại Ngà đâu có thèm đến mà biết.
Ngà cười vui vẻ, lái xe theo Luân đến đậu ngay trước cửa.
Luân đến mở khoá, mời Ngà vào nhà một cách rất lịch sự ... Chàng vui vẻ nói:
- Ba cháu suốt ngày vật lộn với công việc. Vả lại từ nhỏ đến giờ các cháu cũng ít có gần gũi với cha. Vậy mai mốt có gì cứ đến chú. Chú cháu mình dù sao cũng gần gũi hơn.

Ngà cũng làm bộ mỉm cười, nhưng trong lòng nàng đang thắc mắc xem Hoàng ở phòng nào. Ngà làm bộ hỏi Luân:
- Nhà chú Luân đẹp quá. Mấy phòng vậy chú?
Luân vô tình đáp lời Ngà:
- Hai phòng. Chú ở phòng này. Còn phòng bên kia cho một cậu sinh viên share.
- Nhà chú sạch sẽ ghê. Vậy mà cháu nghe người ta nói mấy người độc thân ăn ở bê bối lắm.
Luân vẫn tươi cười:
- Người ta nói đúng đó. Nhưng tại cậu Hoàng share phòng đi học suốt ngày, ăn ở trong trường, đến tối mới về. Cuối tuần lại đi đánh tennis, bóng chuyền, nếu không thì cũng đi chơi với bạn gái, đâu có ở nhà. Còn chú thì cũng đi làm suốt ngày, ăn cơm tiệm, đâu có ai nấu nướng gì đâu mà bề bộn.
Ngà điều tra khéo léo:
- Vậy hai người hỏng ai dẫn bạn gái về đây sao?

Luân dù là xem Ngà như cháu, nhưng khi nghe Ngà hỏi chuyện đó, chàng có muốn nói thật cũng ngượng miệng. Vì dù sao, Ngà cũng đã là con gái 20 tuổi rồi. Mà người ngợm của cô nàng lại coi được con mắt lắm. Con gái mà cao ráo, chân dài, da trắng là đủ dư sức thu hút đàn ông rồi. Đó là chưa nói đến gương mặt trái soan, nhìn thấy là muốn cắn một cái ngay tức thì.

Luân càng nhìn Ngà, chàng càng công nhận là con bé lớn mau như thổi. Chàng ước chi được "thổi" thêm vài phát nữa, chắc là Ngà đẹp phải biết. Nghĩ tới đó tự nhiên nước miếng từ đâu dâng lên làm Luân phải nuốt ực một cái. Ngà lập lại câu hỏi mà Luân chưa kịp trả lời:
- Chú với cái anh gì share phòng đó, bộ hỏng bao giờ dẫn bồ về đây sao?
- Thằng nhóc đó thì chú không biết. Chứ riêng chú thì đi làm suốt ngày, thì giờ đâu mà có bồ với bịch.
- Cháu hỏng tin đâu. Cháu chỉ cần nhìn sơ qua căn phòng là cháu biết... có đàn bà con gái đến hay không liền hà.
Luân vô tình mắc mưu Ngà. Chàng xăn xái:
- Đó. Cho cháu tự nhiên mở cửa phòng mà xem. Nhưng đừng có đi vô phòng người ta nghe chưa.

Vừa nói Luân vừa tiến tới xoay thử cái núm cửa ở phòng Hoàng. Cửa phòng bật ra vì Hoàng không bao giờ khoá cửa.

Ngà nghiêng người ghé mắt liếc sơ qua. Căn phòng thật gọn gàng ngăn nắp. Ngà xem chưa rõ đâu vào đâu thì Luân đã khép cánh cửa lại. Chàng phân trần:
- Không có người ta ở nhà mà mở cửa phòng cho người lạ xem. Phải công nhận là chú ... Bất lịch sự quá.
Ngà đánh trống lãng:
- Con trai mà ăn ở ngăn nắp dữ vậy. Chắc là người khó tính lắm hả chú?
- Không. Cậu ấy cũng hiền lành vui vẻ lắm nay chớ. Không cha, không mẹ, không thân nhân bên này, cậu ấy tự lo riết rồi quen.
- Còn phòng của chú thì sao? Dám cho cháu coi hôn?
Luân hơi ngần ngại. Nhưng nghe câu hỏi thách thức của Ngà, chàng cho ăn thua luôn:
- Đó. Phòng chú đó. Cháu cứ tự nhiên.

Ngà tỉnh bơ đi lại mở cửa bước vào liền. Nhưng vừa bước vô nàng đã choáng váng vì nhìn thấy trên bốn bức vách Luân treo toàn là mấy tấm ảnh trai gái khoả thân đang ôm siết lấy nhau. Khuôn mặt của mấy cô gái trong tranh lờ đờ như đang sung sướng ngất ngây.

Ngà thấy rạo rực khắp cơ thể. Nàng muốn lui ra, nhưng cặp mắt lại không muốn rồi cái thân thể rắn chắc, cùng những bắp thịt cuồn cuộn của gã đàn ông trong tranh đang quỳ gối giữa hai chân người con gái.

Luân rất nhanh mắt. Chàng hiểu rõ từng phản ứng của Ngà trên nét mặt. Luân giả bộ bỏ ra sau bếp, mở tủ lạnh rót cho Ngà ly nước ngọt mà dụng ý của Luân là để ngà có dịp nhìn kỹ mấy bức tranh hơn.

Trước khi mang ly nước đến cho Ngà, Luân nhanh nhẹn rút trong túi áo của chàng một gói boat trắng, trút hết vào ly nước ngọt.

Ngà vẫn không hay biết. Nàng nhìn mấy bức tranh mà cảm thấy khô cả cổ. Vì thế mà khi Luân đưa ly nước, Ngà nốc luôn một hơi đến cạn. Luân gài bay:
- Ngà cứ ngồi đây xem ti vi. Chú đi tắm một cái cho mát rồi chú mời cháu đi ăn nhé.

Nói xong, Luân đi thẳng vào phòng tắm, để mặc một mình Ngà ngồi đó với đống báo Playboy chung quanh.

Ngà là một cô gái mới lớn lên. Nàng chưa từng biết qua những thủ đoạn của bọn đàn ông ăn chơi sừng sỏ như Luân. Trong đầu nàng chỉ nghĩ đến những cuộc tình lãng mạn, những điều tốt đẹp mà nàng có thể tưởng tượng về đàn ông con trai.

Hôm nay, Ngà thực sự ở trong một căn phòng của một gã đàn ông với đầu đủ những gì mà nàng đang tìm hiểu.

Ngà bước đến gần từng tấm tranh. Nàng nhìn rõ từng sợi lông đen xoắn trên bụng gã thanh niên đô con, rắn chắc đang bồng cô gái trên tay. Người con gái Mỹ thật đẹp. Hai châ quấn ngang hông gã thanh niên. Cặp vú sừng trâu lấn tấm rịn mồ hôi. Đầu cô gái ngữa ngược ra sau, hai mắt nhắm nghiền, miệng hé mở. Mái tóc dài rũ xuống như là đang ngây ngất sung sướng.

Càng nhìn, Ngà càng cảm thấy người mình nóng bừng lên. Đầâu óc nàng váng vất và hai chân như bủn rủn. Một sự đòi hỏi mãnh liệt của thể xác làm mắt nàng dại đi. Ngà đứng không vững nữa nên ghé người ngồi xuống chiếc giường nệm êm ái duy nhất trong phòng.

Biết thời gian đã đủ để Ngà bốc cháy vì gói bột kích thích, Luân thong thả bước vào phòng. Chàng đến ngồi xuống cạnh Ngà. Luân choàng hai tay qua vai Ngà rồi âu yếm hỏi:
- Hình như ... cháu không được khoẻ hả?. Vậy... nằm đây nghỉ một chút rồi hai chú cháu mình đi ăn.

Ngà không trả lời. Nhưng nàm cảm thấy từng phần da thịt đang bị đốt cháy mỗi khi Luân đụng bàn tay vào người nàng.

Nhìn Ngà, Luân biết là đã đến lúc để thịt con nai tơ. Chàng nhẹ nhàng kéo Ngà nằm xuống bên cạnh, rồi đặt lên đôi môi mọng của nàng một nụ hôn.

Ngà không phản ứng. Mắt nàng đã dại đi hoàn toàn. Ngà hầu như không còn biết một điều gì khác trên đời ngoài sự thôi thúc mãnh liệt của sự đòi hỏi thể xác. Nàng nằm yên, nhắm mắt mà vẫn nhận biết bàn tay của chú Luân đang sờ soạng vuốt ve lên khắp người nàng.

Khi bàn tay của Luân kéo tuột hẳn chiếc xì líp cuối cùng ra khỏi chân, Ngà vẫn biết ngượng ngùng. Nhưng nàng hầu như không còn đủ sức để phản ứng.

Cả tấm thân trần truồng của người con gái còn trinh nguyên phơi bày trước mắt Luân. Trước cảnh này dù là thánh sống cũng phải rung động đừng nói chi một người ham đụ đéo như Luân.

Chàng cúi xuống hun hít từng phần da thịt trắng trẻo mịn màng của cô cháu gái mới lớn.

Luân đem hết tuyệt kỹ của nghệ thuật làm tình ra sử dụng. Chàng cố làm cho Ngà đê mê hầu không thể nào phát giác được âm mưu đen tối của chàng.

Quả thật vậy. Ngà đúng là một con nai tơ, chỉ cần nghe mùi cọp là đã bủn rủn tay chân. Đừng nói chi nàng hiện giờ đang nằm ngay trong tay cọp.

Ngà chỉ thấy người nàng tê dại hẳn đi. Cái sức mạnh của cô gái 17 bẻ gãy sừng trâu đã bay đi đâu mất. Ngà nằm rũ rượi, hai mắt lờ đờ như cái xác không hồn để mặc cho Luân ve vuốt, bú liếm khắp người.

Sauk hi dùng những đường lưỡi cho Ngà điên cuồng lên vì sung sướng, dâm khí của Ngà đã ra dầm dề làm ướt nhẫy cả mông đít và lấm tấm từng đốm trên tấm vải trải giường. Bấy giờ Luân mới thoa một ít Vaseline lên đầu con cặc đang cương cứng đỏ hồng của chàng trước khi đút nó ngập sâu vào lồn cua cô cháu gái thân yêu.

Tuy đang sung sướng với cảm giác chưa bao giờ có trong đời, nhưng khi con cặc to tướng và cứng ngắc của lồn thọc sâu vào làm rách màng trinh, Ngà vừa đau rát vừa thốn. Từ miệng nàng thét lên một tiếng kêu nhỏ, đồng thời tay chân nàng co rút lại như muốn xô Luân ra khỏi người nàng.

Cũng ngay thời điểm đó, từ gốc cây trong công viên vắng vẻ, Ngọc cũng đang oằn oại đau đớn trong khoái lạc vì con cặc của Hoàng cũng vừa phá thủng màng trinh của cô gái mới lớn.

Ông Thời vừa bước vào nhà thì Hoà cũng vừa về tới. Nhìn thấy nàng đang mang đồ đạc lủ khủ trên tay, ông Thời xăn xái chạy lại đỡ lấy và hỏi Hoà một cách âu yếm:
- Mua cái gì mà nhiều dữ vậy em?
Hoà tươi cười nhìn chồng hỏi lại:
- Đó anh biết cái gì?
- Thì chắc cũng ba cái áo quần thời trang của em chứ gì phải không?
- Áo quần. Nhưng mà  hỏng phải của em.
Ông Thời trố mắt ngạc nhiên:
- Chớ của ai?
Hoà vừa lôi từng món hàng trong túi ra vừa giải thích:
- Mấy bộ dồ này em mua cho anh nè. Cái sơ mi xanh nhạt này anh mặc coi nhã lắm. Phải mặc với cái quần xanh dương đậm này coi mới sang.
Ông Thời sung sướng vô cùng khi thấy người vợ trẻ lo lắng cho ông. Nhưng ông cũng nói một câu khách sáo:
- Đồ anh nhiều rồi. Em hỏng lo cho em đi, lo cho anh làm gì.
- Nhiều gì đâu mà nhiều. Có mấy bộ cũ anh bận tới bận lui hoài. Em mà hỏng lo cho anh chắc 10 năm nữa anh cũng còn bận ba bộ đồ cũ đó.
- Em là đàn bà, cần phải ăn mặc đẹp. Chớ anh là đàn ông sao cũng được. Mua chi tốn kém.
- Dù sao anh cũng là chủ cả. Phải ra vẻ một chút chớ. Lỡ vợ chồng mình ra đường, em thì ăn mặc sang trọng còn anh thì lè phè người ta cười em chết.

Ông Thời sướng run trong bụng. Từ lâu nay, lúc nào ông cũng lo người vợ trẻ chê ông, ruồng bỏ ông. Nhưng bây giờ sự thật bày ra trước mắt là Hoà vẫn thương yêu, lo lắng cho ông từng chút như vậy làm sao ông không cảm động cho được. Ông ngồi xuống bên cạnh Hoà, lôi phụ nàng các món đồ nàng vừa mua, bày ra đầy dưới thảm.
Hoà sửa soạn sành vừa nói huyên thuyên:
- Cái cà vạt này anh phải mặc chung với bộ này coi mới hạp. Còn bộ vest này là hiệu nổi tiếng lắm đó. Bữa nay nó hạ giá em mới dám mua chứ bình thường mua hỏng nổi đâu.
Còn bộ này em thấy nó dễ thương, trẻ trung nên mua cho Ngọc. Còn Ngà thì bộ này.
Ông Thời cắt ngay lời nàng:
- Còn em có mua cái gì không?
- Không. Em không thiếu, khỏi cần mua. Chỉ lo cho anh với Ngọc và Ngà thôi.

Ông Thời rơm rớm nước mắt, ông thật sự quá cảm động. Xưa nay thiên hạ thường nói:
Mấy đời bánh đúc có xương
Mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng

Nhưng bây giờ, ông Thời thấy rõ là thiên hạ sai hoàn toàn. Bằng chứng sờ sờ trước mắt đó. Hoà chẳng những lo cho ông mà nàng còn lo cho cả hai đứa con riêng của ông nữa. Nàng đúng là mẫu người đàn bà lý tưởng mà ông cần.

Ông Thời âu yếm đến choàng tay qua vai Hoà bảo nàng:
- Thôi, em gom hết lại bỏ vô tủ đi mai tính. Tối rồi, vô ăn uống rồi đi ngủ sớm.

Hoà ngoan ngoãn làm theo lời chồng y như một cô gái ngày đầu tiên về làm dâu. Nàng thừa biết là ông Thời muốn cái gì rồi.

Thường thường sau khi ở shop về, ông lại loay hoay tính tiền, tính bạ, tính đến khuya, mặc cho Hoà nằm một mình nứng lồn, ông không hề nghĩ đến. Hôm nào ông kêu nàng vô ngủ sớm nghĩa là ông động cỡn, chỉ vậy thôi, chẳng có gì lạ hết.

Hoà đi thằng vào phòng tắm. Sau khi tắm xong nàng vào giường. Nàng bảo với ông Thời là nàng đã ăn trong khi shopping rồi, không thấy đói.

Ông Thời cũng chỉ mong có vậy. Ông ăn qua loa một chút rồi chui vào phòng nằm ôm Hoà mà vuốt ve, nựng nịu, hôn hít.

Hoà nằm nhắm mắt, để mặc cho ông chồng già  muốn làm gì trên thân xác mình thì làm. Trong khi ong Thời đang hùng hục một cách say sưa mê mệt trên tấm thân trần truồng của người vợ trẻ, ông đâu có biết rằng chính ngay sáng hôm nay, sau khi ông đi làm, Hoà gọi điện thoại cho Luân ngay trong sở làm của chàng.

Gặp Luân, nàng nói như van xin:
- Luân. Em nhớ anh quá. Làm sao gặp anh bây giờ đây?
Luân giựt mình. Chàng không ngờ người đàn bà mà chàng cho là đa tình lại cũng đa dâm dữ vậy. Luân chỉ nghĩ la hai người vui với nhau được phút nào hay phút ấy. Có ngờ đâu Hoà lại trổ mòi mê chàng như thế này. Luân thối thác:
- Luân đang làm việc mà. Thôi...có gì Hoà đi rồi cuối tuần mình gặp lại.
- Không, Hoà cần gặp lại anh hà. Phải gặp lại Hoà ngay mới được.

Luân than khổ thầm trong đầu. Chàng nghĩ: "Thôi thì em muốn chết thì mình cũng cho chết chứ biết sao. Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng." Chàng bèn miễn cưỡng trả lời:
- Thôi thì trưa nay em chờ anh ở chỗ cũ đi. Giờ ăn trưa anh sẽ chạy ra đó gặp em.

Nói xong, không kịp từ giã, Luân gác máy. Chàng lật đật thu xếp mọi việc cho đâu vào đó trước giờ đi ăn trưa. Vì chàng biết chắc, Hoà chẳng dễ gì buông chàng ra để chàng trở lại sở khi nàng chưa hoàn toàn thoả mãn.

Sauk hi hẹn hò với Luân xong, Hoà tắm rửa sạch sẽ, trang điểm qua loa rồi lựa một bộ đồ đen, choàng thêm chiếc khăn đen lên đầu và mang thêm một cặp kính mát to bản che mặt khỏi sợ người quen nhận diện.

Hoà lái chiếc xe gởi trong một parking nhiều tầng, kín đáo để chắc ăn không có ai để ý đến rồi thả bộ xuyên qua một khu thương mại sầm uất trước khi bước vào một nhà hàng Nhật sang trọng, bên trên là khách sạn mà Luân đã đưa nàng đến đây hai lba lần rồi.


<< Lùi - Tiếp theo >>
sitemap.xml|robots.txt
U-ON
C-STAT